Vẻ mặt Lâm Ân từ từ trở nên dị thường.
Loại cảm giác này giống như đang trong mùa hè khô ráo, vừa vặn có một đốm lửa nhỏ, trực tiếp lóe lên trong một túp lều đã chất đầy củi khô và rơm rạ.
Lại giống như cọng rơm cuối cùng ép khô con lạc đà.
Trong khoảnh khắc ấy, ngọn lửa kia lập tức đã bùng lên, trở thành một ngọn lửa lớn hừng hực thiêu đốt.




